Phụng Vụ Thánh Lễ
Thứ tư tuần 20 Thường Niên năm CHẴN
BÀI ĐỌC I: Ed 34, 1-11
"Ta sẽ giải thoát
đoàn chiên Ta khỏi tay chúng, và đoàn chiên sẽ không làm mồi ngon cho chúng nữa".
Bài trích sách Tiên tri Êdêkiel.
Có lời Chúa phán cùng tôi rằng: Hỡi
con người, hãy nói tiên tri về các chủ chăn Israel, hãy nói tiên tri và bảo các
chủ chăn rằng: Chúa là Thiên Chúa phán thế này: Khốn cho các chủ chăn Israel, họ
chỉ lo nuôi chính bản thân: chớ thì các chủ chăn không phải lo chăn nuôi đoàn
chiên sao?
Các ngươi đã uống sữa chiên, đã mặc
áo lông chiên, hễ con nào béo tốt, các ngươi làm thịt: nhưng các ngươi không
chăn nuôi đoàn chiên của Ta. Con nào yếu đuối, các ngươi không bổ dưỡng; con
nào đau ốm, các ngươi không chạy chữa; con nào bị thương, các ngươi không băng
bó; con nào đi lạc, các ngươi không đem về; con nào đi mất, các ngươi không tìm
kiếm; nhưng các ngươi chăn dắt chúng bằng bạo lực và nghiêm khắc. Các chiên Ta
tản mác vì thiếu chủ chăn: chúng làm mồi cho thú dữ ngoài đồng. Các chiên Ta
lang thang khắp núi, trên mọi đồi cao, các chiên Ta tản mác khắp mặt đất, và chẳng
có ai tìm kiếm. Ta nói, chẳng có ai tìm kiếm.
Vì thế, hỡi các chủ chăn, hãy
nghe lời Thiên Chúa phán: Nhân danh mạng sống của Ta, các chiên Ta đã bị cướp mất,
các chiên Ta làm mồi cho thú dữ ngoài đồng, vì không có chủ chăn: các chủ chăn
của Ta không lo lắng cho đoàn chiên Ta, nhưng chúng chỉ nuôi chính bản thân, mà
không chăn nuôi các chiên Ta, vì thế, hỡi các chủ chăn, hãy nghe lời Chúa: Chúa
là Thiên Chúa phán như thế này: Ðây chính Ta sẽ đến với các chủ chăn, đòi lại
đoàn chiên khỏi tay chúng, và sẽ không cho chúng chăn nuôi đoàn chiên nữa, các
chủ chăn không còn nuôi chính bản thân nữa. Ta sẽ giải thoát đoàn chiên Ta khỏi
miệng chúng, và đoàn chiên sẽ không còn làm mồi ngon cho chúng nữa. Vì Chúa là
Thiên Chúa phán như thế này: Ðây chính Ta sẽ tìm kiếm các chiên Ta, và Ta sẽ
thăm viếng chúng.
Ðó là lời Chúa.
ÐÁP CA: Tv 22, 1-3a. 3b-4. 5. 6
Ðáp: Chúa chăn nuôi tôi,
tôi chẳng thiếu thốn chi (c. 1).
1) Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng
thiếu thốn chi; trên đồng cỏ xanh rì, Người thả tôi nằm nghỉ. Tới nguồn nước,
chỗ nghỉ ngơi, Người hướng dẫn tôi; tâm hồn tôi, người lo bồi dưỡng.
2) Người dẫn tôi qua những con đường
đoan chính, sở dĩ vì uy danh Người. (Lạy Chúa), dù bước đi trong thung lũng tối,
con không lo mắc nạn, vì Chúa ở cùng con. Cây roi và cái gậy của Ngài, đó là điều
an ủi lòng con.
3) Chúa dọn ra cho con mâm cỗ,
ngay trước mặt những kẻ đối phương; đầu con thì Chúa xức dầu thơm, chén rượu
con đầy tràn chan chứa.
4) Lòng nhân từ và ân sủng Chúa
theo tôi, hết mọi ngày trong đời sống; và trong nhà Chúa, tôi sẽ định cư, cho tới
thời gian rất ư lâu dài.
ALLELUIA: Tv 118, 135
All. All. - Xin Chúa tỏ cho tôi tớ
Chúa thấy long nhan hiền hậu, và dạy bảo con những thánh chỉ của Chúa. - All.
PHÚC ÂM: Mt 20, 1-16a
"Hay mắt bạn ganh tị,
vì tôi nhân lành chăng".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo
Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các
môn đệ dụ ngôn này rằng: "Nước Trời giống như chủ nhà kia sáng sớm ra thuê
người làm vườn nho mình. Khi đã thoả thuận với những người làm thuê về tiền
công nhật là một đồng, ông sai họ đến vườn của ông.
"Khoảng giờ thứ ba, ông trở
ra, thấy có những người khác đứng không ngoài chợ, ông bảo họ rằng: "Các
ngươi cũng hãy đi làm vườn nho ta, ta sẽ trả công cho các ngươi xứng
đáng". Họ liền đi.
Khoảng giờ thứ sáu và thứ chín,
ông cũng trở ra và làm như vậy.
"Ðến khoảng giờ thứ mười một
ông lại trở ra, và thấy có kẻ đứng đó, thì bảo họ rằng: "Sao các ngươi đứng
nhưng không ở đây suốt ngày như thế?" Họ thưa rằng: "Vì không có ai
thuê chúng tôi". Ông bảo họ rằng: "Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho
ta".
"Ðến chiều chủ vườn nho bảo
người quản lý rằng: "Hãy gọi những kẻ làm thuê mà trả tiền công cho họ, từ
người đến sau hết tới người đến trước hết".
Vậy những người làm từ giờ thứ mười
một đến, lãnh mỗi người một đồng. Tới phiên những người đến làm trước, họ tưởng
sẽ lãnh được nhiều hơn; nhưng họ cũng chỉ lãnh mỗi người một đồng.
Ðang khi lãnh tiền, họ lẩm bẩm
trách chủ nhà rằng: "Những người đến sau hết chỉ làm có một giờ, chúng tôi
chịu nắng nôi khó nhọc suốt ngày mà ông kể họ bằng chúng tôi sao?" Chủ nhà
trả lời với một kẻ trong nhóm họ rằng: "Này bạn, tôi không làm thiệt hại bạn
đâu, chớ thì bạn đã không thoả thuận với tôi một đồng sao? Bạn hãy lấy phần bạn
mà đi về, tôi muốn trả cho người đến sau hết bằng bạn, nào tôi chẳng được phép
làm như ý tôi muốn sao? Hay mắt bạn ganh tị, vì tôi nhân lành chăng?".
"Như thế, kẻ sau hết sẽ nên
trước hết, và kẻ trước hết sẽ nên sau hết".
Đó là lời Chúa.
0 Nhận xét