Tờ Vers
Demain của Canada, có đăng một câu truyện rất hy hữu sau đây:
Moriendo là một trang thanh niên rất đẹp trai,
hào hoa phong nhã, con nhà quý phái sang trọng. Vóc dáng anh rất
khôi ngô tuấn tú: cao lớn, mạnh khỏe, mái tóc bồng bềnh lượn sóng, với cặp chân mày đen
nháy, miệng lúc nào cũng tươi vui, ăn nói lịch thiệp. Ai trông thấy anh
cũng phải nể, cũng muốn gần anh để trò truyện. Khi còn nhỏ, Moriendo là một đứa trẻ rất
ngoan, thường đi nhà thờ, cùng mẹ lần chuỗi Mân Côi trước bàn thờ Đức Mẹ. Có
khi ban đêm, chưa đọc kinh Mân Côi, mà mẹ đã ngủ, anh thường đánh thức mẹ dậy, và cùng mẹ
lần chuỗi Mân Côi, rồi anh mới chịu đi ngủ. Biết con có lòng đạo như thế, một hôm mẹ bảo
Moriendo: Sau này mẹ chết, con phải luôn luôn lần hạt cầu nguyện cho mẹ, sớm
lên thiên đàng hưởng nhan thánh Chúa. Và để cho con nhớ đời, mẹ sẽ tặng cho con
một vật lưu niệm. Mỗi khi thấy vật lưu niệm này là con nhớ đến mẹ.
Anh hỏi mẹ: vật lưu niệm mẹ cho con là cái gì? Có bền lâu
hay không? Có dễ bị mất cắp không? Bà mẹ trả lời: vật lưu niệm mà mẹ định cho
con là một chuỗi Mân Côi rất đẹp, mà con đeo
suốt đời ở cổ, sẽ không bao giờ được tháo ra, cho đến khi con chết . Khi con chết,
người ta cũng sẽ đem con đi chôn cùng vớí kỷ vật đó. Vì còn quá nhỏ, anh cũng
không hiểu được hết ý nghĩa mẹ nói, nhưng anh vẫn trông mong hôm nào mẹ cho anh
vật lưu niệm đó. Rồi một hôm bà mẹ cho mời người thợ kim
hoàn đến nhà. Bà đặt làm một chuỗi hạt Mân Côi bằng đá quý cẩm thạch, kết
bằng dây kim khí rất bền và chắc chắn, không bao giờ có thể đứt được. Khi làm
xong, bà định ngày đem con lên bàn thờ, dâng con cho Đức Mẹ, rồi bảo người thợ
kim hoàn đeo vào cổ cho con trai chuỗi hạt cẩm thạch. Đeo chuỗi hạt vào cổ
xong, bà nói với con: Đây là chuỗi hạt Mân Côi mà mẹ tặng cho con, để sau này
con luôn nhớ đọc kinh cho mẹ, khi mẹ đã qua đời. Con không bao giờ được tháo
ra, dù có phải trèo non lặn suối, lao động cực nhọc. Dù sau này túng
nghèo, con cũng không bao gìờ đưọc bán lấy tiền tiêu xài. Nếu con làm sai ý mẹ,
thì chắc mẹ sẽ không hài lòng với con. Nghe lời mẹ căn dặn thật kỹ, Moriendo hứa
sẽ tuân theo ý mẹ cho đến trọn đời.
Ngày tháng trôi qua mau chóng, chẳng mấy chốc mà Moriendo trở
thành một trang thanh niên vạm vỡ to lớn.
Nhưng chàng nhất quyết không lập gia đình, ở vậy thờ mẹ, tối sáng đọc kinh cho
mẹ. Các cô gái con nhà giàu sang phú quý cũng muốn ngấp
nghé, tìm cơ hội đến với chàng. Nhưng rồi cô nào cũng thất vọng, ra về tay
không. Đôi khi buồn cảnh gia đình, mồ côi, đơn chiếc. Chàng cũng đi tìm
thú vui ở các hộp đêm, phòng trà, tiệm nhảy. Mỗi khi chàng đến đâu là các cô vũ
nữ lao xao chạy đến bên chàng, để nói chuyện. Chàng
tiếp đón tất cả các cô ngang nhau, không hề để ý cô này hoặc cô kia. Nhưng cô
nào cũng say mê chàng, vì lời ăn tiếng nói lịch thiệp lễ độ. Hộp đêm
phòng trà đóng cửa thì chàng cũng ra về bình thản, không hề vướng mắc với bất kỳ
cô vũ nữ nào. Thời gian cứ thế kéo dài khá lâu, mà không cô gái nào cám dỗ được
chàng. Một hôm quỷ hiện ra lấy hình một cô gái nhan
sắc tuyệt trần, bảo với các cô vũ nữ: chị nghe thấy Moriendo là một trang thanh
niên tuấn tú đẹp trai nhất vùng này, mà các em không đứa nào mồi chài được nó,
thì thật là yếu quá. Để chị ra tay giúp các em. Chị bàn một kế hoạch:
các em tổ chức một bữa tiệc rất sang trọng, với đầy
đủ sơn hào hải vị, và rượu ngon nhất. Tiếp cho chàng ăn uống thật no say. Rồi lợi
dụng cơ hội khi chàng đã say xỉn, thì khiêng vào phòng. Rồi lúc ấy các em tha hồ
mà tán tỉnh... Khi chàng tỉnh dậy thì mọi việc coi như đã xong. Kế hoạch
được thi hành đúng như tên quỷ bày ra. Chàng Moriendo được bọn gái điếm trịnh trọng mời chàng có vẻ rất
chân thật. Cô gái nhan sắc tuyệt trần lộng lẫy kiêu sa, thay mặt cho các
em kỹ nữ nói với chàng: hôm nay chúng em mời anh đến chơi, trước lạ sau quen, để
rồi chúng ta cùng tâm giao, tâm sự từ đây. Moriendo cũng rất vui vẻ nhận lời,
cùng các nàng ăn uống chuyện trò vưi đùa. Đang khi
ăn, chàng được nàng vũ nữ kiều diễm nhất, rót rượu cho chàng hết ly này đến ly
khác, với dụng ý là để chàng say xỉn, theo kế hoạch của bọn chúng đề ra. Nhưng
chàng cứ tỉnh bơ, uống hết chai này đến chai khác. Đến nỗi bọn gái phải khiếp sợ,
vì phải trả tiền ruợu quá đắt, lại nếu chàng quá say, lại phải
thuê xe chở chàng về, thì thật là phìền phức. Bọn gái liền thuê ngay một căn phòng cho
chàng nghỉ đêm. Bọn chúng cứ tưởng chàng say xỉn. Các cô thay phiên nhau
vào tán tỉnh, nhưng đều vô ích. Cô nào đến gần chàng đang ngủ say, cũng bị
sức phản xạ vô hình nào đưổi ra, kể cả cô gái đẹp đẽ kiêu sa nhất. Cô bảo: thằng
cha này nó có cái bùa hộ mệnh mạnh lắm, mình không thể làm gì được. Phải nhờ
một thầy phù thủy cao tay nhất, thì mới dứt
được nó.
Ngày hôm sau các cô đến tìm thầy phù thủy,
trình bày sự việc đêm qua như vậy. Thầy bảo các cô
không biết gì hết. Moriendo là người bên đạo công giáo, y luôn luôn mang trong
người chuỗi hạt Mân Côi của Bà Maria. Bà này là Trinh Nữ có quyền thế nhất trên
trần gian này. Muốn đánh đổ được chàng, thì chỉ rình khi nào chàng bỏ chuỗi hạt
Mân Côi đeo ở cổ, thì lúc ấy các cô muốn làm gì thì làm. Còn khi nào y còn đang
đeo chuỗi hạt, thì không ai làm gì nổi , kể cả tôi. Do đó, đừng dại mà mất công
vô ích, tốn tiền cho hắn ăn chơi phí phạm. Con quỷ giả dạng cô gái kiêu sa,
cũng biến mất. Moriendo tỉnh lại sau một giấc ngủ
ngon. Chàng tỉnh bơ về nhà, không quên chào mấy cô gái điếm . Về đến nhà chàng
mở cửa bước vào, thì thấy ngay một lá thơ của ai vứt vào bên trong
nhà. Mở ra chàng đọc: “Nhờ chuỗi Mân Côi con đeo ở cổ, mà Đức Mẹ đã cứu con. Nếu
không thì đêm qua con đã sa vào tay bọn quỷ dữ, chết mất linh hồn. Mẹ yêu dấu của
con”. Chàng gấp bức thơ, niêm phong thật kín, rồi lên tòa Giám Mục,
trình bày cặn kẽ sự việc. Rồi chàng cũng nhờ Tòa Giám Mục
thông báo công khai cho mọi người biết: đeo chuỗi Mân Côi kính Đức Mẹ là một ơn rất trọng,
bảo đảm cho linh hồn mình suốt đời! Từ đó, chàng hằng ngày đọc kinh Mân
Côi rất sốt sắng, và làm tông đồ truyền bá chuỗi Mân Côi cho mọi người .
Lời bàn : Câu truyện kể trên đây cũng khá ly kỳ. Một
chàng thanh niên đẹp trai tuấn tú đã sa
vào bọn gái điếm như vậy, mà tuyệt nhiên không sa ngã. Người ta thường bảo: lửa
gần rơm lâu ngày cũng cháy. Thế mà Moriendo trong truyện này lại không cháy, mới
hay. Nguyên do cũng chỉ vì chuỗi hạt Mân Côi, mà mẹ vì thương đã đeo vào cổ cho
chàng từ khi còn nhỏ. Có khi lớn lên cũng chẳng nhớ đến nữa. Nhưng những ơn cứu
rỗi cứ âm thầm đổ tràn đầy xuống cho chàng, mà chàng không hề hay biết.
Cho đến khi về nhà nhận được thơ của người mẹ gửi cho, mới ngã ngửa ra. Chàng mới
tỉnh lại đem lên Tòa Giám Mục nhờ
phổ biến cho mọi người. Bức thơ của mẹ chàng cũng do chính Đức Mẹ đã ban
cho để gửi cho con. Vì Mẹ chàng đã chết từ lâu rồi. Đó cũng lại là một
phép lạ! Trong quân ngũ, anh em rất dè dặt về vấn đề tín ngưỡng, sợ mất lòng
nhau. Cho nên có nhiều sĩ quan binh lính khi ra trận, thường mang trong mình
chuỗi hạt Mân Côi, áo Đức Bà, đeo ở cổ, hoặc để trong túi áo túi quần, thì
đều được thoát nạn. Vì tính cách tế nhị, không muốn nói ra công khai, nhưng họ
đã âm thầm trình bày sự kiện đã xảy ra với Linh Mục Tuyên Úy. Rồi
vào nhà thờ đọc kinh đền tạ Đức Mẹ.
Nguồn Sưu tầm
0 Nhận xét